BÀI CHIA SẺ NGÀY 29/5/2016
NGƯỜI THẬT + VIỆC THẬT = HIỆU QUẢ CAO
Xin chào thầy Tran Hoai Van và các anh/chị/ các bạn hội viên CLB. Tôi xin được chia sẻ những thành quả mà tôi đã gặt hái được sau khi tập luyện KC của thầy được 1 tháng 10 ngày. Tôi hy vọng rằng bài chia sẻ này có ích và tiếp thêm động lực cho cả nhà. Tôi cũng thú nhận là tối hôm qua tôi có nhắn cho thầy rằng thầy cho em xin thêm một khoảng thời gian tập luyện để cơ thể em thay đổi nhiều hơn em sẽ chia sẻ với thầy và CLB nhưng thú thực sáng nay khi tập xong không nhịn được nên đành lên đây để thất hứa với thầy vậy.
Tôi cũng phải nói thật là trong 10 buổi tối của lớp nhập môn 10 tôi thực sự nghi ngờ về những gì thầy giảng giải trên lớp, về kết quả tuyệt vời của 5 bài tập khí công mà chúng tôi sẽ hoc, về những trải nghiệm và thành quả mà thầy đã đạt được bởi tôi càng tập tôi càng đau trong 10 buổi đó. Tôi nhớ đến buổi thứ 7 gì đó thầy có trấn an mọi người bằng một bài giảng giải dài nhưng tóm lại là “không có sao đâu, cứ tập đi”. Dù đau vậy nhưng tôi vẫn kiên trì theo đến cùng. Có lẽ hoàn cảnh của tôi lúc đó không cho phép mình bỏ cuộc. Tôi kiên trì đến mức buổi đầu tiên tôi tham gia ở trường đại học y, đến buổi thứ 2 tôi đau đầu gối quá không đi được và cộng cả tụt huyết áp. Tôi có gọi điện cho thầy xin nghỉ, thầy bảo tôi cứ nghỉ đí hôm sau đỡ thì đi tiếp không thì tập bù vào lớp sau. Đến buổi thứ 3 tôi đến trường y thì thấy lớp im phăng phắc trong khi đã đến giờ tập. Tôi đã gọi điện cho thầy, thầy nói lớp chuyển về 115 Quán Thánh rồi. Lúc đó cũng gần đến giờ tập, thầy nói với tôi cứ từ từ đừng vội, chắc thầy sợ tôi đi nhanh, gặp sự cố trên đường. Tôi cũng chán nản lắm và đang phân vân nên về hay nên đi nhưng tôi đã quyết định đi vì câu động viên của thầy và tôi cũng không còn lựa chọn nào nữa.
Đến với lớp KC Himalaya như một cơ duyên đối với tôi, một cơ duyên giúp tôi có được một sức khỏe tốt như khi còn trẻ và giúp tôi thay đổi cuộc sống của mình. Tôi bị đau vai trái cách đây khoảng gần 1 năm. Lúc đó tôi nghĩ là chắc đau do thời tiết rồi một vài ngày sẽ khỏi vì những năm trước đó tôi cũng bị đau và chỉ sau 1-2 ngày là khỏi. Và tôi vẫn tiếp tục đi tập Yoga. Nhưng đợt này không phải như vậy, tôi càng tập càng đau, tôi đau đến mức nâng một chiếc bát nhỏ để úp lên chạn bát cũng phải dùng tay nọ đỡ tay kia. Vì tay trái đau nên tất cả mọi việc tôi đều dồn vào tay phải hậu quả là sau 2 tháng hai vai tôi và hai cánh tay tôi đau bằng nhau. Đến lúc đó tôi không thể chịu đựng được tôi đã phải đến gặp bác sỹ đông y. Thời điểm đó trước Tết khoảng 1 tháng, Bác sỹ đông y cam kết sẽ khỏi, bác châm cứu bấm huyệt, cho tôi uống thuốc bắc. Quả thật sau khi châm cứu, bấm huyệt, uống thuốc bắc tôi cũng thấy đỡ nhưng không nhiều. Sau liệu trình 10 ngày tôi xin nghỉ vì chuẩn bị tết. Tuy nhiên chỉ sau 2 ngày không đến bệnh viện bệnh tôi tái phát lại như cũ. Tôi nghe một bác sỹ tây y nói rằng bây giờ tiêm một loại thuốc trong 3 ngày đảm bảo khỏi ít nhất trong 5 năm. Nhiều người đã khỏi trong 5 năm nên tôi đã thử. Tuy nhiên, tiêm xong tôi khỏi trong tuần đó, tuần sau tôi lại đau trở lại như ban đầu. Lúc đó cũng đúng vào dịp tết, trời lạnh cộng với việc phải làm nhiều nên tôi đau đến mức nằm liệt luôn.
Sau dịp tết tôi đau quá, không làm được gì công thêm tay tôi ngày một teo đi, tôi đã trở nên chán nản đến tột cùng. Tôi lại quay lại bệnh viện gặp bác sỹ. Bác sỹ cho chụp chiếu và kết luận rằng các khớp vai của tôi đã đóng cục thành thể đông cứng. Bác sỹ nói sẽ điều trị và châm cứu cho tôi thêm 20 ngày nữa mà không khỏi sẽ chuyển sang tây y để mổ. Thực sự tôi không muốn mổ vì rủi ro cao, hơn nữa sau mổ tôi phải tham gia khóa phục hồi chức năng trong khi tôi còn rất nhiều việc phải lo toan, phải làm. Đang trong lúc thất vọng tột cùng thì có một chị bạn cùng trường với tôi nói là em đi tập Khí công Himalaya đi, chị tập rồi thích lắm, và chi đã cho (thực ra là ép) tôi xem những clip trên mạng về lớp về các bài phỏng vấn học viên trong lớp. Mặc dù tôi tin chị những tôi không tin là ở đời lại có một bài tập thần kỳ vậy. Tuy nhiên, với hoàn cảnh của tôi, tôi nghĩ còn nước còn tát. Tôi đã xin điện thoại của thầy và nhắn tin cho thầy. Mãi 2 ngày hôm sau thầy mới trả lời và tôi đã đăng ký lơp 10 để theo học.
Sau 10 buổi tập trên lớp và 1 tháng tập ở nhà, tôi đã theo dõi cơ thể rất kỹ và ghi chép lại. Những trải nghiệm mà tôi nhận được cho từng bộ phận trên cơ thể của tôi là như sau:
1. Đối với mắt của tôi: sau khi tập trường xuân công, tôi không còn bị mờ nhiều nữa. Tôi dễ buồn ngủ hơn nhưng không còn ngủ triền miên, mê man như trước nữa mà giấc ngủ rất sâu, ngủ dậy thì tỉnh táo, không uể oải, không còn ì ạch khi bước từ giường ra. Nói chung là rất tốt cho giấc ngủ.
2. Tôi cảm nhận được sự bài tiết trong cơ thể rất tốt, da mặt tôi hồng hào hơn, nhẵn hơn. Kinh nguyệt đều hơn, màu đẹp hơn. Tôi đã giảm được gần 2kg. Một điều đặc biệt là tập xong không có cảm giác đói.
3. Các vòng trên cơ thể: từ vòng 1 đến vòng 3 hấp dẫn hơn.
4. Đặc biệt tay và vai tôi đã đỡ đến 90% cho tới ngày hôm nay. Đây chính là lý do mà tôi phải lên mạng ngay để chia sẻ với mọi người. Thực sự cuộc sống của tôi thay đổi từ đây. Nguyên nhân đau vai và tay là do tôi thoái hóa các đốt sống cổ. Giờ đây cổ tôi không còn mỏi và đau như trước nữa. Điều đó chứng tỏ phần thoái hóa đã giảm đi nhiều. Thú thật trong vòng 3 tuần đầu tôi tập vạn bộ trường sinh tôi đau toàn thân từ cổ, lưng, hông, đến đầu gối. Tôi đau đến mức muốn bỏ cuộc. Ba tuần đó tôi càng tập vai tôi càng đau những tôi tin vào những lời thầy nói nên tôi vẫn tiếp tục tập. Quả thật đến tuần thứ 4 thì các hiện tượng đau đó giảm dần.
5. Lưng và đầu gối của tôi không còn đau nữa.
6. Riêng bài tập thở ngược đã giúp sinh lý của tôi cải thiết cực tốt. Cũng định ngại không giám hỏi thầy Tran Hoai Van nhưng thôi cứ coi như thầy là bác sỹ em là bệnh nhân. Thở ngược làm cho bộ phận dưới nóng lên chứng tỏ là em đã thởi đúng và hiệu quả phải không ạ?
7. Bài nạp và xả giúp lưng, bụng trên và dưới, đùi của tôi săn chắc.
Hiện nay, hàng ngày tôi đã dành thời gian 3 tiếng cho tập KC: 1,5 tiếng buổi sáng cho bài vạn bộ trường sinh và ngũ hành động công và thở, buổi tối 1,5 tiếng cho trường xuân công và nạp và xả. Tuy nhiên, thầy ơi cái món này của thầy không phải chỉ có ưu điểm đâu mà cũng có nhược điểm đấy: dễ trở thành chất gây nghiện với những người chăm chỉ luyện tập, không còn thời gian cho phái nữ bọn em tám chuyện và shopping. Đề nghị thầy đưa thêm phần này vào bài giảng nhé. Em đùa đấy ạ. Cuối cùng, là một lời nhắn nhủ ạ: thứ nhất, nếu ai theo lớp của thầy trong 10 buổi mà đưa về gác trên trần nhà không chịu sử dụng thì đúng là không nên theo 10 buổi đó. Thứ 2, đến lớp học hãy chú ý nghe thầy giảng nuốt từng lời và nhập tâm ạ, thức 3 cần phải kiên trì trong thời gian đầu vì đến một lúc nào đó chúng ta sẽ nghiện thôi ạ. Chúc cho thầy và cả nhà sức khỏe để mãi yêu cuộc sống này!
Have nice weekend!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 17/6/2016
Kính thưa thầy và đại gia dinh CLB KC Hymalaya! đến chủ nhật này là em luyện tập KCH đc tròn 2 tháng. Mọi thứ trở nên thật hoàn hảo. Điều mà người khác nhìn vào em thấy rõ nhất là da dẻ hồng hào, mịn màng hơn rất rất nhiều. Mọi ng cứ nghĩ dạo này em đi chăm sóc da nhiều hơn. Bạn em bảo nhìn da của c biết đc sk của c dạo này rất tốt. Dáng chuẩn hơn rất nhiều. Đó là những gì mọi ng nhìn thấy bên ngoài. Còn bên trong em cảm nhận đc mọi thứ trong người càng trở nên hoàn hảo. Lịch tập của em:
1. Buổi sáng 45p VBTS với 42 bộ. Em tập 42 bộ vì chiều dài nhà của em một lượt đi được 6 bộ. Tổng cộng em đi 7 lượt. Sau đó 20p ngũ hành động công. Tiếp theo 20p thở. Cuối cùng em tập một số động tác thư giãn.
2. Buổi tối em vừa nấu cơm vừa tập TXC mất khoảng 45-60p. Sau đó ăn cơm xong em tập bài nạp và xả. Hiện nay em đã đạt tới 400 lượt xả.
Sau 2 tháng em ko giảm cân nào nhưng eo của em giảm 4cm. Tay em gần như khỏi, cổ ko còn đau mỏi, lưng cũng ko còn đau mọi như mọi khi. Nói chung mọi thứ thật hoàn hảo. Cả nhà ơi! Cố lên nhé! Chúc cả nhà thành công với KC Hymalaya!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 9/6/2017
“ĐỪNG HOÀI NGHI VỀ KHÍ CÔNG HIMALAYA” Tôi viết bài này hơi dài mong các bác dành thời gian để đọc nhé.
Trong cuộc sống mỗi chúng ta ai cũng phải trải qua những nỗi đau về thể xác và nỗi đau về tâm hồn, chỉ là khác nhau ở mức độ nặng nhẹ và nguyên nhân gây ra nỗi đau đó mà thôi. Tôi không phải là trường hợp ngoại lệ. Tôi cũng trải qua những nỗi đau đó và một trong những điều tôi sợ nhất trong cuộc đời mình đó là phải đi thăm khám bác sỹ và phải nằm viện. Nhưng dù có sợ đến cỡ nào tôi cũng đã trải qua những chuyện như vậy. Không phải tôi không tin bác sỹ hay bệnh viện Việt Nam mà cái mà tôi sợ nhất đó là sự đau đớn về thể xác lẫn tâm hồn và không chỉ có vậy tôi còn làm khổ những người thân yêu của tôi nữa.
Tôi là người thoáng nhìn thì rất mạnh mẽ song thể trạng của tôi thực sự rất yếu. Trước đây, mỗi lần đi chợ về hay sau giờ lên lớp tôi hay bị chóng mặt và ngã, nhiều lúc bị xỉu nữa. Tôi bị bệnh xoang mãn tính, lệch vách ngăn và đã mổ được hơn 10 năm. Sau khi mổ xoang và vách ngăn tôi thấy đỡ hơn 1 chút nhưng cũng không khỏi hẳn và sau 5 năm bệnh tái phát lại như cũ. Tôi triền miên phải dùng kháng sinh liều cao. Hậu quả của việc dùng kháng sinh liều cao trong nhiều năm dẫn đến bệnh dị ứng toàn thân. Mỗi lần dị ứng nặng tôi còn bị bít cả đường thở, không thở nổi. Nói chung vào thời điểm đó tôi thực sự thấy cuộc sống bế tắc.
Nhưng còn bến tắc hơn nữa là tôi bị bệnh đa khớp. Tôi là người dự báo thời tiết còn chuẩn xác hơn cả dự báo thời tiết truyền hình. Tôi lại là người tham công tiếc việc nên hậu quả dẫn tới hai vai tôi bị xơ cứng và bác sỹ chuẩn đoán là hai khớp vai bị viêm thể đông cứng. Lúc đó gần như hai tay tôi không cử động được, hay cánh tay thường xuyên buốt tới từng đầu ngón tay. Bác sỹ nói nguyên nhân là do tôi bị hỏng hết các đốt sống cổ và sống lưng. Tôi đã phải nằm viện châm cứu, tiêm thuốc ròng trong 3 tháng nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm. Bác sỹ chỉ định tôi phải mổ và phục hồi chức năng tối thiều trong 6 tháng. Bác sỹ còn nói với tôi nếu chị không chữa trị kịp thời thì chỉ vài năm nữa thôi lưng chị sẽ bị còng nhẹ. Tôi sợ quá đã bỏ về. Bệnh tình của tôi cũng được một số người bạn biết đến. Một trong số họ có một chị dạy cùng Viện với tôi đã khuyên tôi tham gia lớp KCH của thày Văn. Chị cho tôi số điện thoại của thầy và tôi đã nhắn tin cho thầy để tham gia lớp nhập môn thứ 10.
VÀ BÂY GIỜ TÔI ĐÃ KHÔNG CÒN PHẢI ĐẾN BỆNH VIỆN CŨNG NHƯ KHÔNG PHẢI UỐNG THUỐC KỂ TỪ KHI TẬP KHÍ CÔNG HIMALAY GẦN 2 NĂM NAY.
Nếu các bạn bảo rằng tôi không hoài nghi về môn KCH này thì hoàn toàn đúng rồi đó. Tôi đến với KCH không một chút hoài nghi. Tôi không hoài nghi về KCH không phải tôi am hiểu về sự thần thánh của nó, không phải tôi là người dễ tin, hay không phải vì ai đó đã rót mật vào tai tôi mà tôi chỉ không hoài nghi vì tôi biết rằng KCH chí ít cũng là một trong những bài tập giúp vận động cơ thể giống như bao bài tập khác như yoga hay erobic hay đi bộ vậy nó cũng sẽ không có tác dụng phụ gì bởi vậy cứ đi tập cho người toát mồ hôi đã là tốt lắm rồi.
Buổi đầu tôi đến lớp, tôi đã nuốt từng lời thầy nói không phải thầy nói hay, không phải những điều thầy nói tốt đẹp về KCH mà tôi nuốt từng lời để tôi trải nghiệm trong quá trình tập. Thực ra tôi có năng khiếu hay sao mà ngay buổi đầu tiên tôi đã thuộc lòng bài VBTS. Đến buổi thứ 2 tôi đi dạy và thấy người choáng váng không thể đến lớp được, tôi đã nhắn tin cho thầy xin nghỉ. Thầy nói không sao, tôi có thể nghỉ và có thể học bù vào lớp sau buổi này.
Mọi người nói rằng tập KCH hay tập bất kỳ bộ môn thể dục nào không đau, tôi thì không vậy. Tôi tập yoga hay tập KCH hay thậm chí đi bộ tôi cũng đau lắm bởi tôi bị khớp nặng, hai vai không cử động được. Đến bây giờ tập tôi còn có cảm nhận sự lạo xạo trong các khớp của tôi mỗi khi tôi tập. Nhưng cái đau trong luyện tập đặc biệt trong KCH tôi cảm nhận được là cái đau của sự sung sướng khác biệt hoàn toàn cái đau do bệnh tật mang lại – nỗi đau của sự khó chịu. Tôi cảm nhận rằng tập yoga và đi bộ mức độ đau nó không thuyên giảm còn tập KCH thì mức độ đau thuyên giảm mỗi ngày. Thời gian đầu tôi dơ tay lên xuống theo các động tác của VBTS tôi đau lắm, đau phát khóc. Lúc tập tôi toát mồ hôi không phải do tập mà do đau bởi lúc đó hai vai tôi cứng đơ, tôi mặc áo còn thấy đau nói chi đến tập. Nhưng thực ra tôi cũng không biết hai vai tôi khỏi lúc nào nữa kể từ khi tôi tập KCH. Sau khi tập được 6 tháng tôi đã báo cáo kết quả với thầy và các bác trong CLB là vai tôi đã khỏi được 60-70%.
Sau khi tập KCH tôi đã hoàn toàn bỏ tất cả những bài tập khác bởi thời gian dành cho KCH đã chiếm hết phần thời gian rảnh của tôi, và bởi tập KCH đã làm cho tôi trở thành một người hoàn toàn khác khỏe mạnh, xinh đẹp và hạnh phúc thì tôi tập các môn khác để làm gì nữa chứ. Tôi say sưa tập KCH đến mức con trai tôi thuộc cả lịch của tôi. Cứ đến giờ đó không thấy mẹ tập nó lại hỏi hôm này mẹ không tập à chỉ vì nó lo tôi ốm trở lại trong khi chỉ có 3 mẹ con sống nơi đất khách quê người, nơi mà nếu chúng ta không có bảo hiểm y tế thì chỉ cần một vài lần thăm khám bác sỹ là có thể tốn cả một đống tiền.
NHỮNG TRẢI NGHIỆM VÀ NHỮNG KẾT QUẢ GẶT HÁI ĐƯỢC SAU KHI TẬP KCH HƠN 1 NĂM.
KCH thực sự đã thay đổi cuộc sống của tôi. Tôi muốn chia sẻ cùng các bạn những kết quả tôi đạt được sau khi tôi tập các bài tách biệt. Tôi chủ yếu chỉ tập 4 bài: VBTS, TXC, NHĐC và nạp và xả.
1. Đối với bài VBTS: mỗi ngày tôi đi được 60 bộ. Thời gian tập vào buổi chiều vừa nấu cơm vừa tập. Kết quả cho thấy: hết đau lưng, hết đau khớp gối, hết đau mỏi chân, bắp tay săn chắc lại, lưng có độ võng, eo thon hơn, giữ cân, giữ dáng.
2. Đối với bài TXC: da dẻ đẹp hơn, đỡ nám, mịn màng, mặt thon gọn, mắt đỡ nhăn, đỡ sụp mí, mũi thon gọn, môi gọn gàng hơn.
3. Đối với nạp và xả: bụng thon, không còn bị ợ hơi, đầy hơi. Ngày trước ăn đồ biển hay ăn trứng hay những đồ khó tiêu là chết dở luôn bây giờ thoải mãi. Miệng không còn mùi khó chịu vào mỗi buổi sáng.
Trên đây là cảm nhận riêng của mỗi bài tập. Còn cảm nhận chung của KCH vì tôi cũng không rõ những kết quả sau đây do bài tập nào mang lại:
1. Về sắc đẹp: dáng đẹp lên rất nhiều, eo giảm, bụng giảm thon gọn. Ăn đến một cữ nào đó thì không thể nhét them vào bụng được nữa. Da đẹp, mịn màng lên, mặt thon gọn, chân thẳng không còn đi cà nhắc nữa, bắp tay săn lại, không còn vai u thịt bắp, da cổ, da tay đỡ nhăn, lưng thẳng có độ cong. Mắt mũi đều đẹp lên. Nói chung là trẻ ra so với trước rất rất nhiều. Người mặc đồ dễ và đẹp hơn.
2. Về sức khỏe: khỏi đau hai vai (trước đây suýt nữa chấp nhận mổ), các khớp không còn đau buốt, đầu gối hết đau, lưng, cổ hết đau mỏi. Ngủ rất sâu, dậy không thấy mỏi mệt, thời tiết thay đổi thì mặc thời tiết không liên quan đến bản thân. Đặc biệt nội tiết, tiêu hóa thay đổi hoàn toàn, hết dị ứng. khỏi hẳn bệnh xoang, bệnh hay chóng mặt cũng khỏi hẳn. Ngồi máy bay cả ngày bay nửa vòng trái đất vẫn không bị Jetlag. Không bị khó chịu hay đau bụng mỗi kỳ kinh nguyệt.
3. Về tinh thần: khỏi cần phải nói yêu đời, không bị căng thẳng, đầu óc luôn tỉnh táo dù cuộc sống có khó khăn đến đâu vẫn luôn tìm ra cách giải quyết.
Phần chia sẻ đã rất dài mong các bác thông cảm. Em mới chỉ liệt kê những bệnh tật bất thường nhất mà trước đây em phải chịu đựng chứ còn nhiều điều tuyệt vời nho nhỏ mà em không thể nhớ hết được. Cảm ơn các bác đã đọc dòng tâm sự và chia sẻ của em. Chúc các bác gặt hát được nhiều thành công với KCH nhưng mà phải kiên trì nhé ạ, đừng hoài nghi về nó nữa nhé!
Canada 8/6/2017
BÀI CHIA SẺ NGÀY 18/3/2018
Kính gửi Thầy Văn và các anh chị của câu lạc bộ Khí công Himalaya! Đã lâu lắm rồi tôi không vào trang câu lạc bộ để chia sẻ với mọi người nhưng hôm nay dù bận rộn đến mấy tôi vẫn được mong muốn chia sẻ. Chuyện là thế này:
Hai tháng (tháng 1 và tháng 2) tôi rất bận mặc dù tôi là người có thể nói ý chí nhất trong mọi việc dù việc đó có vất vả đến mấy song nó có lợi cho tôi và người thân tôi vẫn quyết tâm làm. Song đúng là 2 tháng đó tôi ko có một chút thời gian rảnh nào vì suốt ngày ngồi máy bay và ô tô. Và hậu quả cuối cùng là tôi bị xoang và di ứng trở lại rất nặng. Mặt tôi sung vù, mũi thì suốt ngày chảy máu bởi khí hậu bên này lại khô nữa.
Tôi nghĩ ngay đến lý do chính là tôi bỏ tập khí công 2 tháng. Hôm nay ngồi đây chia sẻ với các bạn với một con người hoàn toàn mới mẻ về tinh thần và nhan sắc (ảnh dưới- bạn tôi đùa tôi nhìn như 30 tuổi nhưng thực tế tôi đã 48 hihi). Nhưng có 1 điều lý thú nua là hiệu quả của việc tập khí công sau hơn 2 năm đã phát huy tác dụng rat tot ở chỗ hầu như tôi rất bận và vất vả đi lại trong 2 tháng không tập KC nhưng tôi ko bị ốm, ko bị mệt, ngủ rất ngon, ko bị jetlag, …)
Sau khi bệnh dị ứng, bệnh xoang, bệnh khớp quay trở lại tôi bắt đầu tập trở lại (lúc đó tôi cũng đã đỡ bận). Tôi tập lại chính thức từ 21/02/2018 đến nay đã được hơn 1 tháng. Kết quả cũng giống như những gì tôi đạt được sau hơn 2 năm tập luyện nhưng lần này kết quả đến nhanh và rõ rệt hon chỉ sau 1 ngày bệnh xoang và bệnh dị ứng của tôi gần như khỏi hẳn (tôi nhất quyết ko dùng thuốc). Sau 1 tuần tôi cảm nhận được luôn:
– mặt thon gọn hơn có lẽ bởi bài tập TXC.
– tôi cảm nhận được sự tác động của các bài TXC, VBTS và Nạp và xả tác động rất tốt đến da mặt. Mặc dù tôi chăm sóc ngoài cho da mặt rất chăm chỉ nhưng trước khi tập KC không có tác dụng tốt như hiện tại. KC giúp cho sắc mặt tôi hồng hào lên rất nhiều, da mặt không bị chảy sệ, mắt rõ mí, không bị sụp mí, mát xa mắt giảm các nếp nhăn, nám cuzng đỡ hơn (bài TXC các bạn nhé). Ở đây da mặt tôi đẹp như thế tuy nhiên không phải do 100% tác động của KC nhưng KC làm cho da mặt của tôi có thần sắc hơn và mịn màng hơn và làm cho việc chăm sóc da bên ngoài cũng hiệu quả hơn.
– tôi cảm nhận được sự tác động tốt đến tinh thần, và bệnh khớp của tôi cũng đỡ rất nhiều.
– đặc biệt các bạn có người nhà bị dị ứng da (ngứa ngáy khó chịu), bị xoang như tôi, tôi khuyên hãy tập KCH vì ko có thuốc nào trị đc 2 bệnh này. Tôi đã dùng đủ các loại thuốc đông tây y mà không khỏi thậm chí tôi đã mổ xoang.
Và cuối cùng tôi cảm thấy một điều là tôi sống không thể thiếu KC. Tôi tự nhủ dù bận bận bận lắm tôi nhất định phải chia nhỏ bài tập ra để một ngày ít ra cũng tập được 2 bài VBTS và TXC. Cảm ơn các bạn đã đọc chia sẻ của tôi và chúc mọi người cũng có được sk tốt như tôi với KC Himalaya.
Trân trọng!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 21/9/2019
Xin chào thầy và các anh chị, các bạn trong câu lạc bộ!
Sáng nay ngủ dậy được đọc bài chia sẻ của Thầy Văn trả lời vấn đề của bạn Thịnh tôi thấy đúng quá và rất hay nên tôi tranh thủ viết ra đây những chia sẻ của mình để góp thêm một chút những bằng chứng cho bài viết của thầy thông qua những trải nghiệm của tôi về KCH. Chắc bài hơi dài nhưng mọi người cố gắng đọc nhé. Thanks!
Hiện tại tôi ko sống ở Việt Nam mà tôi đang sống ở nước lạnh nhất thế giới, nơi mà ko tốt cho người bệnh khớp như tôi. Tôi là học viên lớp nhập môn 10 năm 2016. Có nghĩa là tôi đã biết và tập KCH được 3 năm. Thực sự KCH đã thay đổi một phần rất lớn cuộc đời tôi. Chắc các bạn cũng biết bài viết tôi chia sẻ cách đây cũng gần 3 năm tức là sau khi tôi tập KCH đc tầm 3 tháng gì đó. Hồi đó tôi đã bị bác sỹ chỉ định mổ hai khớp vai vì hai vai tôi bị viêm thể đông cứng, và cứ teo dần teo dần, không thể cử động nổi, mặc áo còn khó khăn.
Hồi đó tôi thực sự rất tuyệt vọng với bệnh tật của mình. Đúng như thầy nói, cái bệnh của tôi nó không làm cho người ta chết ngay mà sống trong lay lắt. Tôi nhiều bệnh lắm: đa khớp dạng nặng, dị ứng thể nặng (dị ứng với bụi thì các bạn biết nó khổ thế nào rồi đó, tránh sao nổi chứ), xoang cũng thể nặng (đã từng mổ), và những bệnh đó gây ra bệnh dạ dày (Có đợt đã bị chảy máu dạ dày cấp cứu mấy lần liền), đau vai gáy cổ nên đau đầu triền miên và rất nhiều bệnh vặt của phụ nữ nữa. trước đây tôi bị đau khớp toàn thân, suốt đêm trong người cứ như Có nhưng con sâu bò trong xương, khổ lắm. Buổi sáng ngủ dậy tôi đau cứng toàn thân, Có lúc phải bò từ giường xuống đất và nhiều lúc bị choáng. Thời tiết chuyển mùa thế này là tôi đứng lên ngồi xuống rất khó khăn, quét cái nhà, hay làm việc gì đó tôi cứ lòng khòng cái lưng như cụ 80 tuổi. Nói chung xương khớp của tôi vô cùng tệ. Tất Cả các khớp: khớp ngón tay, cổ tay, đầu gối, bả vai, lưng, ngón chân, … đều đau và ra nhiều mồ hôi bàn tay bàn chân mùi rất khó chịu. Trước đây tôi cứ cách 1 ngày phải uống thuốc giảm đau một lần, uống đến khi bị nhờn và uống bao nhiêu cũng ko giảm chút nào. Những hộp cao dán giảm đau mua từ Trung Quốc về để khắp đầu giường vì cứ đau lúc nào dán lúc đó đặc biệt về đêm.
Thời gian đầu tập KCH tôi cũng đã cảm nhận được những lợi lạc cho sức khỏe của mình nhưng gần đây (cách đây khoảng 5 tháng) thì thực sự khỏi phải nói, tôi hoàn toàn thay đổi trở thành một con người hoàn toàn khác như tuổi dưới 40 (Cả về sức khỏe, tinh thần và sắc đẹp) trong khi chỉ 3 tháng nữa là tôi bước sang tuổi 50 (tuổi mụ). Những lợi lạc mà tôi đã đạt được:
1. Tôi hoàn toàn khỏi đau vai (100%) như người bình thường, như hồi tôi mới ba mấy tuổi. Tay tôi Có bắp nhé các bạn (tôi sẽ chia sẻ cách mà tôi đã thực hiện trong suốt 5 tháng qua).
2. Tất Cả các loại đau khớp như tôi kể trên khỏi gần như hoàn toàn. Tôi ko còn bị cái cảm giác buồn bằn như sâu bò trong xương nữa. Trước đây tôi chỉ cần đứng sai tư thế là tôi bị đau nhưng giờ thậm chí tôi vẫn hay bật nhạc nhảy các điệu như zumba, disco,…
3. Bệnh xoang khỏi hẳn, dị ứng khỏi đến 95%, khỏi dạ dày, hết đau đầu, đau lưng, hết chóng mặt, … hết những bệnh như mùi cơ thể, mùi chân tay miệng, ngủ dậy ko uể oải, đặt lưng là ngủ một mạch đến sáng, tay chân ko còn ra mồ hôi ẩm ẩm nữa, không còn dấu hiệu khó chịu của TMK nữa. Da mặt căng bóng, tay chân và người ko còn lòng khòng vì đau nữa. Thực sự tôi như quay trở về tuổi trước 40 đầy năng lượng và sự trẻ trung vui vẻ. Tôi đã giảm đc 5kg (trước 60.6 giờ còn trên dưới 55). Vừa rồi tôi đi khám sức khỏe bác sỹ đo chỉ số ratio là 24. Bác sỹ nói body quá chuẩn rồi.
Vậy tôi đã làm gì để đạt được những kết quả như vậy.
1. Điều đầu tiên là thay cho việc tập KCH của tôi trc đây bập bõm, bữa đực bữa cái, không nghiêm túc, cứ lấy lý do bận rồi bỏ bài, bỏ buổi, bỏ Cả mấy ngày không tập thì 5 tháng nay tôi tập kiên trì ko bỏ bài hay buổi nào Cả. Đến nay tôi tập khoảng 3-4 tiếng trong một ngày. Bận thì 3 tiếng và ko nhất thiết phải tập hết bài trong 1 lúc, cuối tuần thì mỗi ngày tập 4 tiếng đều như vắt chanh. Thực sự hồi trước tôi ko tập đc nhiều thế này đâu vì tôi rất đau nhưng mỗi ngày tăng một chút, một chút và giờ hết đau. Hiện giờ các khớp dẻo đến mức mà tôi Có thể múa nhẹ nhàng uyển chuyển. Trước đây đau lắm nên ko thể đứng lâu. Về nguyên tắc vừa tập vừa lắng nghe cơ thế. Đừng tập quá sức nhưng cũng đừng tập cho lấy vì đều ko hiệu quả. Tập đủ độ và mỗi ngày tăng một chút khi cơ thể đã thích nghi.
2. Hiện tại tôi tập bài TXC, 30 bộ VBTS, 2 lần trong ngày bài “tăng nội lực cơ thể”, nạp xả và cuối tuần “ngũ hành động công”. Tôi thường kết thúc bữa ăn tối trước 6h mùa hè thì trước 7h. Sau 30-45p tập nạp xả. Trước khi ngủ tập “tăng nội lực cơ thể”, sau đó tắm và lên giường ngủ 1 mạch. Trước đây tôi chỉ tắm muộn nhất 6h tối là Cả đêm tôi đau ko ngủ đc. Giờ tập xong 10h tối tắm mà ko còn đau nữa. Tập xong bụng tôi lép kẹp và tôi để thế đi ngủ chứ ko ăn thêm gì nữa (Có chăng uống chút nước ấm). Tôi không thấy khó chịu mà cảm giác các bài tập KCH đã nạp đầy năng lượng cho tôi.
3. Điều nữa mà chúng ta cần thay đổi là thói quen ăn uống. Tôi đã gần như bỏ hoàn toàn thịt và cơm trắng, bánh mì trắng và các loại tinh bột trắng thay vào đó là tôi ăn một ngày 2 bát tô smoothies (xay: rau, cần Tây, chuối, dưa chuột và các loại quả, hạt lanh, hạt chia và protein), sữa chua ko đường, các loại hạt như (óc chó, lạc, điều, …), ăn ức gà, cá, gạo lứt, bánh mì nguyên cám, trứng … những thứ cung cấp nhiều protein (vì chúng sẽ tạo cơ).
4. Một điều nữa mà tôi đã duy trì được từ rất lâu: ngủ trước 11h và dậy lúc 5:30 sáng. Nói thật là đến 10h là mắt tôi đã díp lại rồi và ngủ một mạch đến 5:30 sáng.
Bài chia sẻ của tôi cũng đã khá dài. Tôi cũng nói thật, thời gian đầu đưa mình vào khuôn khổ cũng chẳng dễ chịu gì đâu và cảm thấy stress nữa nhưng vượt qua được thời điểm đó mới là điều quan trọng. Giờ tôi thực sự thực sự rất happy! Giờ tôi đã bỏ hoàn toàn các loại thuốc, tôi ko phải đi gặp bác sỹ nữa (tôi sợ lắm), các loại cao dán đã bị mốc vì ko dùng đến nữa. Các bạn ơi cố lên nhé. Cảm ơn các bạn đã đọc!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 27/10/2019
Sau 10 tháng ăn uống lành mạnh và tập khí công nghiêm ngặt giờ em ko còn đau khớp nữa. Trước đây em đi bộ trên máy còn khó giờ em có thể chạy bộ trên máy được 30p. Trước đây em chỉ cảm nhận 1 làn gió mát thổi qua lưng là em về vật vã cả đêm nên lúc nào cũng đi tất, mặc ít nhất 1 chiếc áo gi-lê dù trời thu. Trước đây em luôn mặc áo có mũ bởi cứ có một cơn gió nhẹ là em phải kéo mũ lên che đầu,… Nhưng giờ em không thế nữa. Em không cần phải mặc chiếc áo có mũ, em có thế để đầu trần dưới tiết trời giá lạnh ở nơi đây (như ảnh chụp). Em thật hạnh phúc và rất may mắn được biết tới KCH sớm. Thực sự anh chị nào bỏ tập khí công là một thiệt thòi rất lớn. Qua nửa đời người mới hiểu ra tuy muộn nhưng còn hơn không rằng “chỉ có một yếu tố quyết định bạn có hạnh phúc hay không đó là sức khỏe chứ không phải những vật ngoài thân”. Giờ đây em không chỉ khỏe mà em còn rất yêu đời nữa. Em vô cùng hạnh phúc! Con em bảo lúc nào mẹ khỏe, lúc nào mẹ ốm là biết liền chẳng cần mẹ nói ra!
Nói hàng vạn lời cảm ơn vẫn không đủ đối với người thầy mà em luôn kính trọng, thầy “Trần Hoài Văn”! Em biết thầy đã đang và sẽ khản hết cả cố để cố gào lên rằng “chúng bay tập đi, tập đi chỉ ấm vào thân thôi”, nhiều lúc thầy bức xúc và còn “nói bậy” nữa nhưng em biết thầy đang rất muốn làm điều tốt cho mọi người song lực bất tòng tâm và ko ai hiểu được nỗi bức xúc đó của thầy. Em xin cảm ơn thầy rất nhiều từ tận đáy lòng mình. Em đã trở thành một con người hoàn toàn khác, khỏe khoắn, xinh xắn, yêu đời. Kể ra những thay đổi của bản thân chắc phải cả ngày mới hết nhưng em chỉ tự thấy rằng em đã hoàn toàn thay đổi. Sự thay đổi đó đã làm cho cuộc sống của em thật hạnh phúc! Chúc thầy và các bạn KCH cuối tuần vui vẻ và nhớ tập KCH nhé!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 6/11/2019
Xin chào thầy Văn và các anh chị CLB KCH!
Tôi là người theo dõi và cập nhật thông tin có thể nói là hàng ngày trên trang của câu lạc bộ và đọc được một số bài đăng tải của các anh chị đã phàn nàn về chuyện tại sao tôi càng tập lại càng đau. Và chắc là nhiều lời phàn nàn nên thầy cũng không có thời gian trả lời hết và thầy đã đăng lên đó để nhờ các thành viên trong CLB trả lời giùm. Có lẽ tôi là người có thể nói là gặt hái được nhiều lợi lạc nhất từ KCH và cũng là người đã trải qua những thời khắc như các anh các chị nên cũng khá hiểu vấn đề nó nằm ở chỗ nào. Hôm trước Có hứa với thầy rằng hôm nào em rảnh em sẽ viết một bài thật chi tiết để chia sẻ cùng anh chị tại sao các anh chị lại gặp những vấn đề như vậy và cách khắc phục nó bằng những phân tích từ trải nghiệm. Bài viết này dựa trên sự thấu hiểu về cơ thể của bản thân (và tôi nghĩ chắc về cơ bản thì cơ thể ai cũng như vậy) chứ không phải dựa trên kiến thức y học bởi tôi không phải là một bác sỹ. Các anh chị cố gắng đọc nhé chắc là khá dài đấy .
Trải qua bệnh tật, trải qua tập luyện tôi mới thấy việc tập luyện để đẩy lùi bệnh tật, để duy trì một sức khỏe tốt vô cùng khó khăn. Nhiều lúc tôi muốn bỏ tập để được đi chơi lang thang với bạn bè, để được nằm ườn ra đó xem những bộ phim mình thích, hay được ngủ nướng cho thật đã, hoặc chỉ đơn giản là ko phải tập mà làm việc khác. Và có lẽ nhiều người cũng có những suy nghĩ giống tôi. Có nhiều lúc tôi đã phàn nàn với con trai mình rằng ước gì mẹ không bị bệnh, mẹ không phải tập với một chế độ nghiêm ngặt thế này, cái sự tập nó không đơn giản như mình nghĩ. Nhưng thực tế tôi đã làm được, tôi đã vượt qua được chính mình, vượt qua được sự cám dỗ đời thường của bản thân để trở thành một người siêng năng luyện tập, cứ ko tập là lại thấy có lỗi với bản thân, tranh thủ từng phút rảnh rang là tập.
Mới thoạt nhìn, ai cũng nghĩ tôi rất khỏe. Bạn tôi bảo “mày ko chỉ có cơ thể khỏe mạnh mà tinh thần của mày cũng rất khỏe, tao nắm bàn tay mày và tao thấy bàn tay ấy mạnh mẽ lắm”. Nhưng tôi biết tôi là ai, tôi đã từng Có cảm giác như mình rất vô dụng ở sau cái tuổi 42. Tôi phát hiện ra mình bị đau khớp khi còn rất trẻ tầm 25 tuổi (nhà tôi khớp di truyền vì mẹ tôi bị rất nặng). Tuy nhiên thời điểm đó tôi không hiểu biết nên tôi không đi khám chỉ là sau này tôi có tuổi (tầm ngoài 30 thì tần suất đau khớp của tôi tăng lên và mức độ đau nặng hơn thì tôi mới nghĩ à thì ra mình bị bệnh khớp lâu rồi). Khi tôi ngoài 30 tuổi tôi bị đau khớp gối, khớp hông, cổ tay, cổ chân, các khớp ngón tay và thoái hoá hầu hết các đốt sống lưng và cổ. Có những lúc tôi ko thể leo cầu thang và đêm thì hai vai đau nhức đến phát khóc sau mỗi ngày lau dọn nhà. Hồi đó tôi cũng đã tranh thủ tập bài suối nguồn tươi trẻ bắt chước trên mạng và mỗi lần đau như vậy thì tập xong lại hết đau. Bây giờ mới hiểu hồi đó tuổi trẻ, ý chí mạnh mẽ nên khả năng phục hồi nhanh và tôi lại vẫn tiếp tục làm việc như thường quên đi rằng mình đang bị ủ bệnh nan y.
Thời gian trôi đi và tôi cũng cuốn vào công việc, gia đình, con cái nên tôi có đau cũng chỉ đi bác sỹ cho thuốc giảm đau uống cho hết đau rồi lại tiếp tục công việc. Thực ra tôi là người ý chí mạnh mẽ đối với công việc, sự nghiệp nhưng lại là người coi thường sức khỏe nhất. Bên cạnh đó cũng tầm 25 tuổi tôi bắt đầu bị dị ứng nặng và xoang rất nặng (tôi đã phải mổ xoang). Kết hợp các loại bệnh tôi cũng chỉ biết đi bác sỹ và là khách hàng thường xuyên của bệnh viện Bạch mai đặc biệt khoa dị ứng bởi ngày nào tôi cũng phải đi tiêm do uống thuốc ko còn tác dụng nữa. Có lẽ hồi đó quá vất vả, không còn thời gian để xem xét nghiên cứu xem tại sao mình lại bị như thế, tại sao cơ thể mình lại tệ hại đến thế. Có nhiều hôm đi chợ về, đi dạy về, thậm chí đang đi trên đường, đang tắm hay đang làm bất cứ việc gì tôi cảm thấy mất cân bằng, muốn ngã, muốn ngất ngay tại chỗ. Con trai lớn tôi bị hen suyễn nặng và thường xuyên cấp cứu về đêm. Có những hôm đưa con đi cấp cứu, cấp cứu cho con xong thì bác sỹ lại quay sang cấp cứu cho mẹ.
Rồi cuối cùng tôi cũng Có mọi thứ ở tuổi 42, cuộc sống đầy đủ cũng là lúc sức khỏe của tôi tệ hại nhất và có thể nói là thảm hại luôn và tôi bắt đầu nghĩ đến việc chăm sóc bản thân và đã bắt đầu đến lớp tập yoga cách đây tầm hơn 6 năm tức là trước khi tập KCH tôi đã tập được 3 năm yoga và lúc đó tôi thấy mình rất khỏe, khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần. Và tôi là một người tập yoga đạt trình độ rất cao trong lớp. Nhưng đến một ngày đầu gối đau trở lại đến mức phải mua dây chằng để bó gối đi tập và hai vai đau nhức. Tuy nhiên, lúc đó tôi chỉ nghĩ đau cấp và vẫn đi tập. Lần này khác nó chỉ đỡ đau ngay sau khi tập chứ ngày hôm sau còn đau nặng hơn. Sau 1 tháng ko thể dơ tay và đứng tập được nữa tôi đành bỏ tập và đi khám bác sỹ. Giai đoạn này tôi đã từng chia sẻ trong bài viết trước về cơ duyên đến với KCH.
Và cái duyên đến với KCH của tôi cách đây gần 4 năm. Bắt đầu từ khi tập KCH cũng là lúc tôi bắt đầu để ý, quan sát và cảm nhận cơ thể mình. Tôi cảm nhận sự đau đớn nó xuất phát từ đâu, tôi cảm nhận được từng chỗ đau trên cơ thể và tôi đã bắt đầu hiểu chúng, hiểu rằng vì sao chúng đau. Tuy nhiên, thực sự khoảng 10 tháng trở lại đây tôi mới lập ra một chế độ ăn uống và tập luyện nghiêm ngặt. Tôi sẽ chia sẻ với các anh chị những biểu hiện cũng như kết quả của từng giai đoạn tôi tập luyện như sau.
A. Giai đoạn bắt đầu tập:
1. Những biểu hiện: Trong 10 ngày học lớp nhập môn. Mỗi lần tập người tôi như tắm(tất nhiên do thời tiết một phần, một phần do tập, nhưng đối với tôi phần lớn là đau). Tôi đau đến phát khóc bởi hai vai của tôi thời điểm đó đã bị cứng do chẩn đoán viêm thể đông cứng ko cử động được. Tôi cảm giác mỗi lần tập như Là từng chút một tôi đang phá khối bê tông đã làm đông cứng hai khớp vai của mình vậy. Khớp đầu gối cũng ko khác gì. Tôi tập động tác đứng lên ngồi xuống của TXC tôi phải lấy tay chống vào chân để từ từ đứng lên ngồi xuống. Tập mấy động tác này và bài VBT tôi ngã rất nhiều lần. Và mỗi lần tập xong tôi lại phải nằm nghỉ mấy tiếng và hồi đó tôi thường xuyên bỏ họp, may tôi là giáo viên đại học nên ko có giờ là tôi ở nhà. Trong tôi lúc đó chỉ nghĩ rằng mình không thể đi viện nữa, mình ko thể gặp bác sỹ nữa, mình sẽ ko bị mổ nữa, chẳng lẽ mình phải chịu bó tay sao. Và tôi đã ngày nào cũng tập. Tôi chỉ đc phép cho mình bao biện cho việc vắng mặt ở đâu đó chứ ko cho phép mình bao biện cho việc mình ko tập luyện.
2. Những kết quả đạt được ở giai đoạn này: nếu ai hỏi rằng tập thời gian đầu có đau ko? Thì câu trả lời là có chứ. Nếu bạn tập nghiêm túc thì cái đau vì tập thời gian đầu không khác gì đau bệnh nó chỉ khác rằng cái đau đó rất sung sướng. Cái đau đó nó khác với đau bệnh và tôi cảm nhận được sự khác biệt đó chính vì vậy tôi tin tập nghiêm túc tôi sẽ khỏi bệnh. Những sự đau đớn sung sướng do tập luyện chính là đau cơ, đau dây chằng, và đau các thớ thịt bởi chúng ta để cho cơ thể chúng ta ngủ vùi lâu quá. Đến khi chúng ta tập luyện và có sự tác động lớn đến các cơ, dây chằng và dẫn đến đau. Bởi vậy, mức độ đau của người thường xuyên tập luyện và người ít vận động là khác nhau và khác nhau cả về thời gian. Tuy nhiên, người bệnh khớp như tôi còn có cái đau kinh khủng hơn nữa đó là đau các khớp còn mạnh hơn rất nhiều bởi những động tác tập tác động trực tiếp vào các khớp nơi mà đang bị đau sẵn. Những người đau khớp như tôi thì đương nhiên các chất nhờn ở các đầu khớp không còn nữa và thậm chí các đầu khớp của tôi đã bị vôi hoá và dính lại với nhau. Khi tập chúng ta tác động trực tiếp vào đó và cảm giác như đang phá vỡ những chỗ viêm đó để giúp cho các đầu khớp cọ sát vào nhau và gây ra đau. Mỗi lần tập xong tôi còn đi tập tễnh. Chính vì thế, mấy ngày đầu đầu gối chân và khớp vai tôi cứng đơ, dơ tay lên hoặc đứng lên ngồi xuống cảm thấy nặng như chì. Đến tầm ngày thứ 10 mỗi lần tập tôi thấy đầu gối của tôi kêu lạo xạo, khớp vai tôi cũng kêu lạo xạo. Và đó chính là biểu hiện của việc bệnh tôi có tiến triển tốt. Những bài tập đã giúp tôi phá vỡ được khối đông cứng ở vai và đầu gối. Chính vì thế tầm sau 1 tháng tôi có thể dơ tay lên dễ dàng hơn, đứng lên ngồi xuống dễ dàng hơn và đó cũng là lúc tôi vui quá đã viết bài chia sẻ đầu tiên với thầy. Bởi vậy tôi khẳng định cái sự đau đớn các anh chị gặp phải ko phải là bệnh của các anh chị tăng lên mà đơn thuần chỉ là do các anh chị để cơ thể mình lười nhác vận động lâu quá, giờ chúng ta vận động (các bài tập của KCH có tác động rất sâu) thì sự đau đớn đó đơn giản là do phản ứng lại của có thể mà thôi. Đặc biệt những ai tầm ngoài 40 ít vận động, các cơ teo đi, khả năng đàn hồi của dây chằng kém đi thì đương nhiên tập luyện là cách phục hồi lại cơ và tăng độ đàn hồi của dây chằng thì gây đau. Đó chính là nhận định của bản thân tôi.
3. Cách khắc phục để cho chúng ta tập không còn bị đau nữa: qua đây chúng ta thấy một số anh chị tập bài VBTS hay kêu đau gót chân, đau cổ chân, đau lưng (rất nhiều), và những cái đau này là do phản ứng của cơ thể. 1. bài nạp xả các anh chị hay kêu đau lưng. Nếu chúng ta bị bệnh về lưng khi chúng ta dơ chân lên cố gắng đừng dùng cơ lưng để giữ chân. Bởi vậy chúng ta mới có câu “vừa tập vừa lắng nghe cơ thể, tập vừa sức, tập đúng và tập đủ là vậy”. 2. Đối với bài VBTS Các anh chị nếu đau lưng thì đừng có ngửa lưng nhiều mà chỉ ngả người ra phía sau thôi. Nhất định ko được gập lưng. Các anh chị nhìn thầy tập mà xem thày chỉ ngả người chứ thầy có gập lưng ra phía sau nhiều đâu. Đặc biệt những ai thoát vị hoặc thoái hoá thì không được gập lưng ra sau nhiều. 3. Với kinh nghiệm bản thân anh chị nào bị khớp, thoát vị hay thoái hoá đừng tập những nơi gió lùa, gió to. Như tôi mà cứ tập ngoài trời về lại đau người cả ngày luôn. Bây giờ cũng thế nên chỉ tập trong nhà. 4. Một điều nữa mà tôi muốn chia sẻ cùng các anh chị là sau mỗi lần tập tôi dành ra tầm 5-10p, đau ở đâu tôi mát xa ở đó. Đau lưng thì cúi gập người xuống giữ đó khoảng mấy giây. Đau lưng thì tôi đấm lưng. Đảm bảo rất hiệu quả. 5. chúng ta cố gắng tập nhiều bài chứ đừng tập 1 bài vì các bài tôi cảm nhận bổ trợ cho nhau. 6. Tập được một thời gian chúng ta cảm thấy đỡ bệnh rồi bỏ tập là chúng ta sai đấy. KCH ko phải là thuốc tiên trị khỏi bệnh hoàn toàn cho chúng ta được mà chúng ta cần phải xác định ăn KC, ngủ KC, ngày nào cũng phải tập. Tôi cam đoan rằng dù các anh chị tập khỏi sau đấy do lý do nào đó bỏ 1 tgian kiểu gì bệnh cũng tái phát. Tuy nhiên, tập lại sẽ nhanh phục hồi hơn và ko bị đau như lần đầu.
B. Giai đoạn có dấu hiệu khỏi bệnh: tôi khẳng định với các anh chị rằng nếu chúng ta không vượt qua được giai đoạn trên thì chúng ta sẽ ko bao giờ có được giai đoạn này. Giai đoạn này đến sớm hay muộn cũng tuỳ thuộc vào cơ địa, thể trạng bệnh tật mỗi người và độ chăm chỉ, nghiêm túc của mỗi người. Nhưng với kinh nghiệm bệnh tật như tôi thì tôi cảm nhận bệnh càng nặng như tôi giai đoạn này xuất hiện càng sớm (đây là tôi nói tôi thôi còn các anh chị bệnh nặng khác thế nào hãy lên tiếng nhé). Những lợi lạc tôi nhận được là sự đau đớn về bệnh tật thuyên giảm mỗi ngày sau khi tập 1 tháng. Trở thành một người khỏe mạnh, đầu gối, khớp vai, hông, … Ko đau nữa, các bệnh mãn tính khỏi hẳn, có thể làm được mọi việc không ngại (cái này tôi đã chia sẻ ở bài viết cách đây 3 năm). Và đương nhiên sự đau đớn của tập luyện cũng ko còn nữa. Biểu hiện của khỏi bệnh là khi tập các khớp đầu gối, khớp vai và cổ chân, … không còn kêu lạo xạo nữa mà mới bắt đầu vào bài tập chúng kêu răng rắc như chúng ta bẻ khớp ngón tay. Điều này thể hiện các đầu khớp đã trơn tru, tập ko ra nhiều mồ hôi nữa vì ko còn đau. Các động tác dù tác động sâu vào cơ thể cũng không cảm thấy tức tức hay nhức nhức nữa (giai đoạn đầu tôi còn cảm nhận được các động tác có tác động rất sâu vào cơ thể cảm thấy nhức nhức). Hiện tại khi tập các động tác, tôi đã nhắm mắt lại cảm nhận sự tác động của các động tác đó lên cơ thể mình và tôi đã thực hiện các động tác một cách nhẹ nhàng, uyển chuyển. Tôi tin rằng cứ duy trì tập tành thế này sớm muộn tôi cũng đạt được cấp độ cao nhất – cấp độ mà ở đó cơ thể chúng ta sẽ được bay bổng theo các động tác của KCH.
C. Thay đổi chế độ ăn uống: tôi đã thay đổi hoàn toàn chế độ ăn. Đối với thịt, tôi chỉ ăn cá (cá nước ngọt là chính), ức gà, chút thịt bò, cá hồi. Tôi thay cơm trắng bằng các loại hạt, ngũ cốc, khoai lang, các loại khoai khác, Ngô ngọt, gạo lứt, mì nguyên cám. Tôi ko ăn mỡ động vật, không ăn quá nhiều thịt, ăn thoải mái các loại rau (có thể luộc và xào với 1 chút dầu oliu). Tuyệt đối không ăn đường, ko ăn mặn, ko ăn đồ nếp. Cụ thể sáng tôi uống 1 cốc nước chanh mật ong xay cả vỏ (cho ngăn đá uống dần), 1 bát tô smoothies (bao gồm rau chủ yếu rau chân vịt, chuối, dưa chuột, các loại quả khác, các loại hạt), trưa 1 cốc sữa chua. Cách làm là 1 hũ sữa chua ko đường (sữa chua Hy Lạp càng tốt) trộn với mật ong, (có thêm ít nho khô càng tốt), Yến mạch, để qua đêm, trưa hôm sau ăn cho thêm chút hạt điều, hạt lạc rang hay hạt óc chó (các loại hạt). Chiều 1 bát smoothies (tôi thường xay sáng chia ra 2 bát). Nếu smoothies các anh chị cho thêm protein càng tốt để giúp tăng cơ. Tối tôi ăn cơm gạo lứt hoặc bánh mì nguyên cám hoặc các bác có thể ăn cơm trắng cũng được ạ.
Lý do tôi khuyên các anh chị thực hiện cả việc thay đổi chế độ ăn và kết hợp luyện tập bởi sau 40 tuổi khả năng trao đổi chất và chuyển hoá trong cơ thể chúng ta sẽ giảm đi rõ rệt (điều này chắc anh chị nào cũng biết). Thậm chí tình trạng này xảy ra đối với cả những người còn ít tuổi. Do vậy, thay đổi chế độ ăn giúp chúng ta nạp những chất dễ chuyển hoá vào trong cơ thể và tập luyện giúp khả năng trao đổi chất và khả năng chuyển hoá trong cơ thể của chúng ta tốt hơn. Nếu chúng ta thực hiện nghiêm ngặt cả 2 chắc chắn chúng ta sẽ thành công và tôi đã thành công với Cả hai.
Bài viết đã quá dài chắc cũng lủng củng mong thầy Văn và các anh chị thông cảm chịu khó đọc. Chúng ta hãy đưa KCH vào thực đơn công việc hàng ngày chúng ta phải làm nhé. Chúc cho các anh chị mãi khỏe, trẻ, đẹp với KCH.
Đọc chỗ nào chưa đúng thầy và các anh chị comment giúp em nhé. Chân thành cảm ơn cả nhà CLB KCH!
Canada 5/11/2019
BÀI CHIA SẺ NGÀY 10/11/2019
Lại thêm một trải nghiệm mới chia sẻ cùng các anh chị của CLB KCH. Chả là thế này, như đã chia sẻ cùng các anh chị ở những bài trước, sau một thời gian dài tập khí công Himalaya tôi gần như trở thành một người bình thường, khỏe mạnh và thậm chí còn cảm thấy năng lượng đầy mình. Các bệnh tật bị đẩy lùi, các khớp không còn đau, da dẻ Hồng hào đặc biệt cả năm nay tôi không còn bị đau đầu nữa, … Thế là tôi đã lên kế hoạch đi tập thêm Gym đặc biệt tôi thích đi bộ trên máy. Sau tầm 1 tháng tôi có thể chạy bộ trên máy được tầm 30-60p. Nhưng có một kết luận được đúc kết sau trải nghiệm này là: có những ngày tôi cố tình thử chỉ tập gym mà không tập bất kỳ một bài nào KCH xem phản ứng của cơ thể như thế nào. Những ngày như vậy thì tôi thấy các khớp của phần trên cơ thể rất đau, đặc biệt các khớp lưng. Sau đó tôi lại thay đổi chiến thuật là kết hợp Cả hai trong hai ngày cuối tuần. Tức là tôi vừa chạy bộ, vừa tập các bài KCH (TXC, VBTS, tăng nội lực cơ thể – bài này trước tôi tập 2 lần trong ngày giờ giảm đi chỉ tập 1 lần và thời gian đó dành cho tập gym, và nạp và xả) thì kết quả rất là tốt. Bởi vậy, qua trải nghiệm này tôi mới thấy những người bệnh như tôi ko thể thiếu KCH được, có thể ko tập cái khác chứ KCH thì phải tập mỗi ngày. Tôi hơi thiệt thòi vì không ở VN để tham gia các lớp tập của thầy, để học những bài tập mới. Vậy nên các anh chị hãy cố gắng tận dụng cơ hội này, bố trí thời gian đi tập nhé! Chúc các anh chị sức khỏe và hạnh phúc!
BÀI CHIA SẺ NGÀY 19/1/2020
Kính gửi thầy Trần Hoài Văn và các anh chị, em trong CLB KCH!
Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định viết lên đây để chia sẻ với các anh chị một điều mới mẻ (đối với tôi), một điều lợi lạc khác (theo cảm nhận của tôi) về KCH. Thầy và các anh chị, các bạn đọc xong chiêm nghiệm và đưa ra nhưng cảm nhận, suy nghĩ của mình xem có trùng với suy nghĩ của tôi không nhé. Chỉ là cảm nhận cá nhân và có thể đúng, có thể sai. Dù gì các anh chị và các bạn cứ thử ngẫm xem.
Sự mới mẻ trong KCH mà tôi cảm nhận được (với tôi không phải mới mẻ đâu vì tôi cảm nhận được khá lâu rồi nhưng không dám chia sẻ thôi bởi chưa thấy ai nói kỹ như tôi về điều này) đó là KCH dường như đã đánh thức tiềm thức trong con người tôi. Tiền thức về hạnh phúc, về khổ đau, sự thông thái, về cảm nhận mọi thứ xung quanh tôi, về tiềm năng trong con người tôi, về cách thức kiểm soát để có một cuộc sống hạnh phúc, về mọi thứ.
Cho tới thời điểm hiện tại mọi động tác trong các bài tập của KCH tôi đều nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ tâm lực, trí lực vào hơi thở, vào từng bộ phần trên cơ thể và kết nối với từng động tác. Bởi vậy tôi cứ có cảm giác như mình đang thiền trong trạng thái động chứ không phải trạng thái tĩnh. Mỗi lần tập đến bộ phận nào tôi có khả năng quên đi những bộ phận khác trên cơ thể, chỉ tập trung vào bộ phận đó và cảm nhận nó ấm dần lần, nó giãn dần ra. Tuy đau nhưng cái đau của sự sung sướng.
Điều đặc biệt, mỗi lần tập xong một bài nào đó tôi cảm giác đầu óc tỉnh táo minh mẫn lạ thường và mọi ý tưởng tôi muốn thực hiện ở trong đầu lại được khai sáng và có nhiều khởi sắc mới hơn. Có lẽ tôi chưa đủ trình độ để giải thích cho những điều tôi đã trải nghiệm nhưng tôi chỉ có một cách giải thích đơn thuần là thế này:
1. Một số động tác thể dục nói chúng và KCH nói riêng khi chúng ta đạt đến một cấp độ nào đó thì giống như chúng ta đang tập các động tác thiền động vậy. Đó là lý do tại sao các vận động viên khi thi (thậm chí tôi liên tưởng đến các thí sinh thi những môn học thuật khác) nếu họ tập trung toàn bộ trí lực của họ vào cuộc thi ở cấp độ cao nhất, họ sẽ đạt được thành tích tối ưu.
2. Trong lúc tập, chúng ta tập trung cao vào các bài tập, vào hít thở, vào sâu bên trong của cơ thể, chúng ta sẽ rèn được một khả năng rất tốt về sự tập trung cho các công việc khác.
3. Sự tập trung vào từng bộ phận của cơ thể như giúp chúng ta đang truyền thêm một năng lượng vô hình nào đó để giảm đi đau đớn ở bộ phần đó và cũng giống như vậy một cảm giác như chúng ta đang truyền thêm năng lượng cho bộ não.
4. Sự tập trung vào từng bộ phận của cơ thể theo tôi cảm nhận giống như chúng ta đang kích hoạt các tế bào có thêm sức mạnh để trỗi dậy. Và chính vì thế tôi cảm nhận, các động tác của KCH như đang đánh thứ các tế bào tiềm ẩn (những tế bào quên nhiệm vụ của mình, những tế bào đang bị yếu dần, những tế bào đang ngủ quên trong cơ thể tôi) kể cả những tế bào thần kinh, các tế bào trong bộ não đến các tế bào ở bộ phận khác.
Sau khi tập xong tôi không chỉ cảm nhận phần thân của cơ thể mạnh khỏe hơn mà tôi còn cảm nhận phần trí của mình được khai phóng hơn. Mọi dự định trong đầu tôi như được sáng hơn, rõ hơn. Chính vì vậy những ideas trong đầu tôi vô cùng nhiều và đợt tới tôi sẽ phát triển một số sản phẩm về trí tuệ chắc chắn sẽ hấp dẫn với cộng đồng.
Thực ra em vẫn còn băn khoăn về những cảm nhận của mình có sai hay không, và Có khoa học nào giải thích thêm về vấn đề đó không. Em rất mong được nghe ý kiến của thầy và các anh chị, các bạn. Xin cảm ơn! Chúc mọi người trong CLB đón Tết thật vui!
Canada 18/01/2020.