Một ngày rất thú vị: Hôm nay, tôi nhận được hai tin nhắn của hai bạn nam thế hệ cuối 8x. Lứa tuổi của một người đàn ông trưởng thành.
Mỗi người đều mang những tâm tư, trăn trở rất có ý nghĩa. Trước hết, với chính cuộc đời của mình. Sau là, với thế hệ của mình, với xã hội mà mình đang sống.
Xin được chia sẻ cùng những ai cùng có mối quan tâm tới ý nghĩa cuộc đời của mình.
Tôi sẽ đăng 2 câu hỏi + trả lời vào 2 stt khác nhau cho khỏi bị loãng.
=============
Câu hỏi:
“Con chào Thầy!
Con là Tuấn, ở Nam Định. Con đã đọc rất chăm chú các bài viết của thầy trong series “Khủng hoảng tuổi trung niên” và cảm thấy mình có nhiều thứ ở trong đó.
Năm nay con 40 tuổi. Công ăn việc làm ổn định, thu nhập đủ nuôi vợ và 2 con (con là dân IT). Thế nhưng con vẫn luôn cảm thấy thiêu thiếu một cái gì đó mà con không định hình rõ ràng, không “gọi tên”.
Bắt đầu từ vài năm nay, con tự hỏi: Chẳng lẽ cuộc sống chỉ là thế nào? Là cắm mặt vào làm việc, kiếm tiền, thành công, thất bại, vui sướng, buồn rầu, nhà to, xe sang, đàn bà, rượu… thôi ư?
Con bắt đầu thấy nhàm chán…
Và khi đọc loạt bài của thầy, con như đã phần nào tìm được câu trả lời cho mình.
Con đã rất muốn nhắn tin hỏi thầy từ tuần trước, nhưng lại nghĩ thầy bận bao việc, thì không nên làm phiền.
Nhưng sáng nay, tình cờ đọc được câu này của cụ Nguyễn Công Trứ:
Làm trai sống ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông
Thưa thầy, liệu có phải con đang thiếu điều này hay không?
Nghĩa là thay vì những thứ tầm thường, thì hãy hướng đến những điều to tát, có ý nghĩa hơn?
Con xin được thầy giải đáp nếu có thể.
Con cảm ơn thầy!”
==============
Trả lời:
Chào Tuấn,
Trước tiên, tôi rất cảm kích khi bạn chia sẻ những suy tư sâu sắc này. Ở tuổi 40, bạn đã đạt được những thành tựu mà nhiều người mơ ước: Công việc ổn định trong ngành IT, thu nhập tốt, gia đình hạnh phúc. Thế nhưng bạn vẫn cảm thấy “thiêu thiếu” – điều này chứng tỏ tâm hồn bạn chưa bị tê liệt bởi vật chất, vẫn còn khát khao những giá trị cao đẹp hơn.
Về câu hỏi “Chẳng lẽ cuộc sống chỉ là thế này?”
Đây chính là dấu hiệu của sự thức tỉnh tâm linh, Tuấn ạ. Khi một người bắt đầu đặt câu hỏi về ý nghĩa cuộc sống, điều đó có nghĩa là họ đã sẵn sàng bước lên một tầng thức cao hơn. Những thứ bạn liệt kê: Tiền bạc, thành công, vui buồn, vật chất… đều thuộc về tầng “sống để tồn tại”.
Nhưng con người sinh ra không chỉ để tồn tại, mà để “sống có ý nghĩa”.
Về câu thơ của cụ Nguyễn Công Trứ:
Cụ nói đúng, nhưng “danh với núi sông” ở đây không phải là danh vọng thế tục. Đó là việc để lại dấu ấn tích cực cho thế gian, là sống một cách có ý nghĩa đến mức mà khi rời khỏi cuộc đời này, ta vẫn để lại những giá trị bền vững.
Bạn đang thiếu gì?
Bạn đang thiếu SỨ MỆNH – một lý do lớn lao để sống. Ở tuổi 40, bạn đã hoàn thành những nhiệm vụ cơ bản: nuôi gia đình, đảm bảo kinh tế. Giờ đây, tâm hồn bạn đang kêu gọi một mục tiêu cao hơn – đóng góp cho cộng đồng, phục vụ những giá trị tốt đẹp, sống theo cách mà bản thân có thể tự hào.
Tại sao bạn cảm thấy nhàm chán?
Bởi vì bạn đang sống trong “vòng lặp vô thức” – thức dậy, làm việc, về nhà, ngủ, lặp lại. Đây là cuộc sống của “con người tự động hóa”, không có sự tỉnh thức. Khi không có mục tiêu lớn lao, cuộc sống trở thành một chuỗi các hành động máy móc.
Lời khuyên của tôi:
1/Tìm kiếm sứ mệnh cá nhân:
Hãy tự hỏi – “Với khả năng và kinh nghiệm hiện tại, tôi có thể đóng góp gì có ý nghĩa cho thế gian?” Có thể là cố vấn, hướng dẫn cho các bạn trẻ trong ngành IT, tham gia các dự án vì cộng đồng, hoặc chia sẻ kiến thức qua các bài viết.
2./Phát triển tâm linh:
Bắt đầu với Yoga, thiền định, Khí Đạo…, đọc sách triết học, tìm hiểu về các giá trị cao đẹp. Điều này sẽ giúp bạn kết nối với bản chất sâu sắc hơn của chính mình.
3/Sống tỉnh thức:
Thay vì sống theo thói quen, hãy sống có ý thức trong từng khoảnh khắc. Cảm nhận sự kỳ diệu trong những điều tưởng chừng bình thường.
Bạn không cần bỏ công việc hay thay đổi hoàn toàn cuộc sống. Chỉ cần thêm vào một CHIỀU SÂU Ý NGHĨA cho những gì bạn đang làm. Khi làm việc, nghĩ về việc mình đang tạo ra giá trị gì cho xã hội. Khi về nhà, nghĩ về việc mình đang nuôi dưỡng những tâm hồn nhỏ bé. Khi tương tác với mọi người, nghĩ về việc mình có thể truyền tải điều gì tích cực.
Bạn Tuấn ạ, cảm giác “thiêu thiếu” mà bạn đang trải qua không phải là vấn đề, mà đó là món quà. Đó là tiếng gọi của tâm hồn muốn bạn sống một cuộc đời xứng đáng hơn. Hãy lắng nghe và theo đuổi nó.
“Danh với núi sông” không có nghĩa là phải trở thành người nổi tiếng, mà là sống sao cho khi nhìn lại, bạn có thể tự hào rằng mình đã sống một cách có ý nghĩa, đã để lại dấu ấn tích cực trong trái tim những người xung quanh.
Hãy bắt đầu từ hôm nay, từ những việc nhỏ nhất. Cuộc đời thứ hai của bạn, cuộc đời có ý nghĩa, đang chờ đợi.
P.S: Đừng ngại nhắn tin hỏi tôi bất cứ khi nào. Việc chia sẻ và hướng dẫn những triết lí của Khí Đạo Himalaya chính là một phần sứ mệnh của tôi.
Chia sẻ thêm với bạn:
Cũng chính vì mục đích phải “làm một điều gì đó có ý nghĩa cho cuộc đời”, sau khi trả lời bạn, tôi sẽ đi 30km từ hồ Hóc Khế (Hòa Phú, Hòa Vang) xuống Đà Nẵng để dạy một lớp Khí Đạo Himalaya miễn phí (gọi là “thiện nguyện” cho nó văn vẻ chút cũng được).
Và mặc dù tôi biết có những thằng (mà tôi phải mất công vừa đi vừa về 60km, nói rã họng, khản cổ cả 2 tiếng đồng hồ) sẽ không tập gì đâu.
Nhưng đó là việc của nó.
Còn việc của tôi là phải dạy. Không chỉ vì một vài thằng lười nhác mà tôi lại tước đi quyền được khỏe mạnh của những người khác.